# Thơ
## NỔI KHỔ NGƯỜI NÔNG DÂN.
Đang ăn gặp trời động mưa.
Canh chưa kịp nót cơm chưa kịp và.
Bao nhiêu thúng mủng trong nhà.
Ba chưn bốn cẳng chạy ra xúc vào.
Chồng thì xúc vợ thì cào.
Rinh được mủng ló muốn trào cả cơm.
Ngoài cựa còn một đống rơm.
Chưa kịp che đậy đầu hôm đến dừ.
Xúc xong ai cụng nhọc nhừ.
Vợ chồng ngồi thở giống như thổi lò.
Tưởng rằng trời đổ mưa to.
Xúc xong lại nắng như lò hỏa thiêu.
## Ở NGOÀI THÌ CHẾT
Vợ chồng đang coi ti vi
Vô tình chồng nói con ni tuyệt vời
Tưởng là câu nói đùa chơi
Ngoảnh sang nhìn vợ ai đời nó ghen
Thế rồi cái chạc ăng ten
Nó dịt một phát tối đen màn hình
Đúng là cái tội của mình
Củng vì hay nói nên tình hình gay
Không biết giấc ngủ đêm nay
Hai người hai gối còn tay làm gì
Khen người trong cái ti vi
Mà tui phải chịu cảnh ni ạ trời.
## LO
Già trẻ chung tay thu hoạch mùa
Cứ hỏi nhau rằng gắt xong chưa
Chỉ một tuần thôi mà lo quá
Bởi sợ ông trời bất chợt mưa...
Bữa ni phơi gặt đã xong xuôi
Chờ nước khơi vào làm rọng thôi
Cho vụ hè thu xong trước lụt
Nhà nông phụ thuộc ở ông trời...
31/5/2018
## KHI VỢ VẮNG NHÀ.
Bựa ni vợ bác vắng nhà.
Mì tôm hai gói gọi là bựa trưa.
Túi thì ba đọi cơm dưa.
Gạo thêm một ống cơm thừa sớm rang.
Có vợ cơm nước đàng hoàng.
Vắng nhà một bựa đói vàng con mắt.
Ngoài đồng ló chín chưa gắt.
Mai bác nhất định phải bắt vợ về.
hây? chỗ nhà em ngoài đê đến năm là lụt mà
## NHIỀU ĐẾM CŨNG KHỔ
Ló ngô đả chất vô bì
Con tôi lớp chín có khi đếm nhầm
Hôm qua vợ đếm củng lầm
Đếm rồi lại nói khoảng tầm trăm bao
Ló ngô tui mới xúc vào
Trời mưa nên đổ lộn nhào trửa cươi
Bì ló thì khoảng tám mươi
Hai mốt còn lại ngô tươi đếm rồi
Vợ con đếm nhẩm một hồi
Có bì mới đếm lại rồi tính vô
Con thì đứng đếm lô ngô
Tui nói bay cứ đi vô cho lành
Lo mà cơm nước nấu canh
Đả không biết đếm lại lanh chanh hoài
Mẹ con bay đếm nhọc ngài
Túi ni ta bán là mai biết liền.
## NHỚ LẮM
Thời dừ đun nấu bằng ga
Mà thương cái cảnh thời ta ngày nào
Cái thời đói khổ ra sao
Gộc ngô - gộc mía ta đào cả ngay
Màn màn mẹ bít mỏi tay
Quý hồ đủ gánh ta đay mang về
Gộc rạ phơi ở bờ đê
Cơm ăn không đủ ta về vẩn vui
Nhớ về tuổi trẻ thời tui
Đến nay đả bị đẩy lui mất rồi
Dừ đây Củi ở tân bồi
Cây ngô chỉ bẻ bông rồi là quăng
Có nhà mua cả lít xăng
Tùa cây ngô lại rồi quăng lửa vào
Củi ngô bốc cháy ào ào
Đứng nhìn như thấy thấm vào tim ta
Cho dù nó đả cách xa
Vì nay chủ yếu đun ga đa phần
Gộc ngô gộc mía nỏ cần
Ký ức tuổi trẻ xa dần trong tôi.
## CÁC NƠI THÌ SAO
Thành phố có chuyện này không
Ở quê người lớn các ông hay đùa
Đôi dép hôm qua vợ mua
Bựa ni đi giỗ ai tùa cả đôi
Khi vừa uống riệu xong rồi
Ra về tìm dép một hồi lưa chi
Vô nhà chả lẻ cứ đi
Tui đả kinh nghiệm chuyện ni nhiều rồi
Khi vô đả gác đầu hồi
Để khi xong giổ lại rồi lấy đi
Nhưng mà sơ hở một ti
Có anh cố ý đả đi mất rồi
Đúng là thật khổ cho tôi
Ba lần đi giỗ hai đôi mất liền
Siêu nhẹ - dép chẳng mấy tiền
Chi thương một nổi vợ hiền mới mua
Nếu biết thì nói là đùa
Không biết im lặng đi tùa về ngay
Lần sau mà giỗ gin đay
Quyết không đi dép coi bay thế nào
Khi mô hết giỗ về chào
Không khéo tui cũng chơi vào một đôi
Thành phố có giống quê tôi
Khi đi dép mới về đôi tan tành.