Try   HackMD

[2023] Câu Chuyện Tuổi 19 Kề 20

updated: 13/4/2023

:bulb: Bài này là chủ yếu về việc kể chuyện về tương lai.

Câu chuyện

Thì vẫn như cũ, đây là vấn đề muôn thở.

Bước qua độ tuổi chơi bời, học hành linh ta linh tinh, lêu lỗng tối ngày. Tôi chợt nhận ra tôi đã gần đi đc 1/3 cuộc đời rồi. Lâu lâu ngồi bên lề đường gặp được vài đứa bạn cũ, tôi tán dóc cho tới đêm muộn rồi mới về, mọi thứ xung quanh tôi đều thay đổi một cách đáng kinh ngạc.

Tôi không ngờ mọi thứ lại xoay chuyển nhanh như vậy, vừa mới thi THCS lên THPT rồi lại lên ĐH, như một cơn gió vụt qua vậy. Tôi không biết mình đánh rơi những gì nữa, nhưng quan trọng nhất là tôi vẫn có những đứa bạn chí cốt cho mình để ngồi tán dóc cho vui và cả chia sẻ kinh nghiệm nữa.

Có quá nhiều vấn đề tôi cần phải lo, không như những đứa nhà giàu thì Cuộc sống thật sự không công bằng, những đứa bạn nhà giàu của tôi 1 là chúng cực giỏi và 2 là chúng chỉ biết ăn bám ba mẹ. Dù không còn gặp nhau và nói chuyện nữa nhưng tôi vẫn hay thấy bọn họ đăng hình trên mạng xã hội.

Và điều đó không có nghĩa là tôi phải ngồi trách bản thân cả, tôi đã có cơ hội được học tập và gia đình chu cấp cho tôi một cách tốt nhất rồi, tôi đã cố hết sức dồn vào học tập và đương nhiên không bỏ lại những mối quan hệ quan trọng nữa. Các bạn biết định luật 70/30 chứ, tôi đại khái là như vậy, 70% tôi dành cho việc học, 20% cho các mối quan hệ, 10% cho những việc linh tinh.

Ngày nay, Tiktok và Ai đang xâm chiếm thế giới, bằng đại học theo nhiều người nghĩ nó lại bớt quan trọng đi, tôi thì lại không thấy vậy. Nó vẫn thật sự rất cần thiết để đánh giá một con người có được học hành đầy đủ hay không. Đó là lí do tại sao có sự phân biệt giữa trường nghề và trường công ở Việt Nam. Nhưng đó một phần cũng đúng, những đứa ăn chơi, quýnh nhau phá làng phá xóm học giở thì gia đình chúng thường nhét chúng hết vào trường tư hoặc trường nghề rồi để chúng làm gì làm và thường kết quả là gì các bạn cũng biết rồi đó.

Thường những đứa đã qua đại học thì đã hiểu được việc bỏ bao tiền để học lại một môn là cảm giác như thế nào. Họ hiểu được cảm giác của đồng tiền, đồng tiền kiếm ra khó như thế nào. Còn những đứa học trường nghề thì Các bạn tự hiểu. Không có ý phân biệt hay gì những mà thực trạng bây giờ thường là như vậy, nếu mình nói không đúng xin bỏ qua, có thể thời đại bây giờ không phù hợp nữa, các bạn có thể nhìn sang bên Đức để xem nền giáo dục bên đó như nào, xin lỗi những bạn học trường nghề nhé, mình chỉ muốn đưa ra ý kiến của mình.

Nhìn lại những con người đã thành công, họ cũng là những con người từ bàn tay trắng trở nên giàu có, vì vậy mà tôi không có lí do gì mà phải nản chí cả.

Họ làm được thì tôi hên xui :D, just kidding

Nói gì thì nói, phải chăng cuộc sống này rất đáng sống và thực sự thú vị khi gặp đúng người nhỉ. Có thể là do tôi chưa tìm ra và chưa cảm nhận được hết thôi.

Hành trình thành công của tôi đến phía trước của tôi có thể vẫn còn dài.

Tôi vẫn sẽ cập nhật đến khi đó thôi nhé!

Stay tuneee!!! :8ball:

:bulb: Bài viết không mang tính xúc phạm cá nhân hay đơn vị tổ chức nào cả, tất cả mang ý kiến cá nhân, vui lòng bình luận lịch sự.

nya nya nya meow meow meow | thanks for all
signature: __d.
tags: Đại Học Trưởng Thành Chia Sẻ Sống